Bài thơ tiễn chú *)

 

 “Mes chers amis, quand je mourrai,

Plantez un saule au cimetière.”

Alfred de Musset

 

Hôm nay trời Paris không mưa

Thím và gia đình các em tôi lặng lẽ tiễn đưa

Chú Nguyễn Đình Thụ ra đi không bao giờ trở lại.

 

Cuộc đời ta – cuộc hành trình vĩ đại

Tới mục đích cuối cùng,

Mục đích dịu dàng, mục đích bao dung:

Cái Chết.

 

Sinh thời bố tôi thường nói: “Chết là hết!

Hết mọi si mê, hết mọi muộn phiền“,

Nhưng rồi lại nói rằng khi đã lên tiên,

Bố sẽ gặp ông nội cùng bao người cũ.

 

Bố và chú – hai anh em trong đại gia đình đông đủ

Tám người con: sáu gái, hai trai.

Khói lửa chiến tranh, số phận an bài

Nam và Thụ mỗi người một ngả.

 

Kiếp luân hồi lắm điều kỳ lạ,

Những tưởng đã vượt trùng dương, dứt áo ra đi, không hẹn quay về.

Nào có ai ngờ lại có một ngày tại kinh đô ánh sáng Paris

Cháu đã gặp được chú và các em lần đầu tiên, cách đây 22 năm trước.

 

Rồi từ đó các chế độ độc tài theo nhau tàn cuộc,

Mùa Xuân thế gian đang dần quét sạch Bạo Tàn đi, đón Tự Do về.

Chỉ có đời ta là vẫn cứ trôi đi,

Từ lúc mái tóc còn xanh tới khi đầu đã bạc.

 

Anh em gặp nhau, thế thời đổi khác,

Bố và chú chỉ còn chung những kỷ niệm ngày xưa.

“Qu’êtes-vous devenus, candeur des premier jours?” **)

Alfred de Musset dường như đã có lần từng viết.

 

Paris hôm nay trời không buông tuyết,

Nắng rọi màn mây, nhưng lệ ướt hàng mi.

Chú ơi, thanh thản ra đi

Những ngày bên chú cháu ghi trong lòng.

Lá bay về cội chiều đông

Thoảng theo làn gió, rơi trong sân nhà.

 

Nguyễn Đình Đăng

Tokyo, 20/1/2011

 

————————

*) Kính tặng hương hồn chú Nguyễn Đình Thụ (mất ngày 18/1/2011 tại Paris, thọ 88 tuổi)

**)

“Doux mystère du toit que l’innocence habite,

Chansons, rêves d’amour, rires, propos d’enfant,

Et toi, charme inconnu dont rien ne se défend,

Qui fis hésiter Faust au seuil de Marguerite,

Candeur des premiers jours, qu’êtes-vous devenus?”

(Alfred de Musset, Lucie)