Nguyễn
Đình Đăng Con bọ ngọc
gSống có nghĩa là tin tưởng và hy vọng,
là lừa dối và tự lừa dối.h@ Emile M. Cioran (1911 – 1995) – triết gia
Tôi gặp Michael S. lần đầu tiên tại buổi khai mạc triển
lãm tranh của tôi với tựa đề gĐông và
Tây trong tôih tại một gallery ở quận Nam Aoyama (Tokyo) hai năm về
trước. Mike cao lớn, tóc và râu quai nón trắng như cước. Bắt tay tôi, ông
nói: gTôi đã từng đến Việt * Đang học đại học thì được lệnh tổng động viên, Mike
tình nguyện nhập ngũ với hy vọng làm lính tình nguyện sẽ được chọn công việc
phù hợp với chuyên môn về nhân chủng học của mình. Sang Việt Nhật Bản là một đất nước lạ lùng. Phần lớn người ngoại
quốc, đặc biệt là người phương Tây, khi mới tới đều không nghĩ sau này họ sẽ
sống ở đây lâu dài như vậy. Thế mà ngoảnh đi ngoảnh lại 30 năm đã trôi qua kể
từ ngày Mike đặt chân tới Nhật. Hiện là nhiếp ảnh gia đồng thời là giảng viên
đại học Meiij ở Tokyo, bên cạnh tiếng mẹ đẻ là tiếng Anh, Mike có vốn tiếng
Nhật ở hạng siêu đẳng. Ngoài ra ông còn nói được tiếng Tây Ban Nha, Nga,
Pháp, Đức, Italia và cả Kiswahili – thứ tiếng của thổ dân một số nước Đông
Phi. Mike còn là một tay kiếm Nhật (Kendo) đai đen đẳng 3, đồng thời là một
người thích nhảy dù và lặn. Mike lui tới triển lãm của tôi vài lần gđể xem tranh
trong khung cảnh yên tĩnh hơnh. Ông cho rằng nhiều trích đoạn trong các bức
tranh của tôi tự chúng có thể làm nên những bức tranh độc lập. Ông còn nói
phong cách siêu thực của tôi rất Á Đông, chứa đựng sự sâu lắng, yên tĩnh. Dốc
bầu tâm sự, Mike kể cho tôi nghe những sự kiện đáng ghi nhớ trong thời gian
ông tham gia cuộc chiến tại Việt - Có lần chúng tôi bắt được một người lính Bắc Việt. –
Mike nói. - Rồi các ông làm gì với anh ta? – tôi
hỏi. - Chúng tôi trao anh ta cho quân lực Việt Nam Cộng hoà.
Tôi không biết chuyện gì xảy ra với anh ta sau đó. Một lần khác chúng tôi bắt
được hai sĩ quan Nga làm cố vấn cho quân đội Bắc Việt Cú gsốch lớn nhất trong chiến tranh là khi Mike chứng
kiến chiếc trực thăng của đơn vị mình trúng hỏa tiễn của quân đội Bắc Việt, nổ
tung trước mắt ông. Toàn bộ đồng đội ngồi trên máy bay đó tan xác. Mike sống
sót nhờ chưa chạy kịp tới chiếc trực thăng. Mike chỉ bị thương nhẹ, và được
đưa sang Mike kể tiếp: - Một lần, trong khi đang phục kích trong rừng, tôi ngẩng
đầu lên và thấy màu trời xanh ngắt lộ ra sau các tán lá cây dày đặc. Ánh nắng
chiếu xuống từ trên cao khiến phong cảnh phút chốc trở nên kỳ ảo, không tiếng
súng, không khói bom. Đột nhiên tôi thấy ngay cạnh chỗ tôi đang nằm một con bọ
cánh cứng chậm chạp bò trên một nhành cây. Con bọ có màu xanh lục biếc óng
ánh tuyệt đẹp. Tôi bèn chộp lấy nó cho vào túi. Quay về nơi đóng quân, tôi
ngâm nó vào một lọ dầu để ướp [1]. Sau khi tới Nhật, tôi được biết loài bọ
này rất phổ biến ở Đông Á và Đông Nam Á. Tên Latin của chúng là Chrysochroa
fulgidissima. Tên tiếng Anh là jewel beetle, tên tiếng Nhật là tamamushi
(‹Ê’Žjtức là con bọ ngọc. Ở tỉnh Câu chuyện về con bọ ngọc của Mike hấp dẫn tôi hơn cả
những tình tiết đượm màu Sau lần gặp tại triển lãm, tôi mời Mike tới RIKEN – nơi
tôi hiện đang nghiên cứu vật lý hạt nhân – để thuyết trình về những bức ảnh
ông chụp tại các kho vũ khi bỏ hoang của Mỹ như bãi thử bom nguyên tử ở
Nevada, các kho máy bay B29, B52, SR-71. Lần ấy Mike đưa cả vợ người Nhật –
kém ông nhiều tuổi - và con gái 6 tuổi tới nghe. Tôi nảy ra ý định vẽ chân
dung gia đình Mike từ đó. Sau khi nghe tôi đề xuất ý tưởng, Mike gừi cho tôi mấy
tấm hình scan từ tờ báo cũ thời Đệ Nhị Thế chiến có đăng tin và hình bố ông bị
thương tại chiến trường châu Á - Thái Bình Dương. Ông còn gửi tôi ảnh chụp tấm
huy chương chính phủ Hoa Kỳ đã trao tặng cho bố ông sau Asia Pacific Campaign
đó. Về phần mình Mike được chính phủ Hoa Kỳ trao tặng huy chương gPhục vụ
Việt Tôi không còn ở cái tuổi dễ dàng tin vào những gì người
khác nói, nhất là sau khi tôi đã chứng kiến nhiều điều giả dối, những sự thật
lịch sử bị bóp méo, những thông tin bịa đặt chỉ nhằm phục vụ những ý đồ ích kỷ.
Hơn nữa, tôi không có cách nào kiểm chứng những điều Mike kể. Thật ra tôi cũng
chẳng muốn làm điều đó. Ngay trong vườn nhà Mike tại Nhật Bản cũng có thể bắt
được bọ ngọc. Còn huy chương, chính ông đã cho tôi biết rằng có thể mua huy
chương chiến tranh Việt
Tôi vẽ bức tranh gCon
bọ ngọch trên canvas kích thước 162 x 194 cm – cỡ to nhất có thể chui
lọt qua cửa ra vào nhà tôi. Trong tranh, gia đình Mike hiện ra sau lỗ thủng của
một tờ báo bị cháy. Phía chân trời là ngôi nhà cùa họ mờ mờ sau lớp khí quyển.
Phía bên phải Mike là mẩu tin kèm hình bố ông bị thương trong chiến dịch châu
Á – Thái Bình Dương, với hai tấm huy chương lơ lửng, tấm của bố Mike như sắp
tan biến vào nền, tấm của Mike trông rõ như thật. Phía dưới tôi vẽ một con bọ
ngọc đang bay thoát ra từ một lọ dầu, với một đám dầu rớt trên mặt đất. Phía
bên trái vợ Mike – tôi vẽ cột khói bom nguyên tử Mỹ ném xuống * Tội nghiệp con bọ ngọc, nó chẳng phải là kẻ thù của
Mike. Nó sinh ra không phải là người để có thể cầm súng bắn nhau, để bị bắt,
bị tra tấn, bị giết. Nó không biết nói để ăn năn hối
lỗi hoặc khai ra đồng loại của mình hòng được Mike khoan hồng. Nó chỉ là một
con côn trùng, bò ra có lẽ để tắm mình trong luồng ánh sáng trong lành của Tự
Do, nhưng lại không đúng lúc và đúng chỗ. Nó lại quá lộng lẫy và rực rỡ nên
đã bị ướp xác trong dầu, chết mà thân thể không được tan vào cát bụi. Trong bức
tranh, tôi đã giải phóng cho con bọ ngọc. Như có sức mạnh phi thường, nó hồi
sinh, húc bật nút lọ, bay ra. Đôi cánh biếc lấp lánh của nó xòe rộng, hất
tung những giọt dầu còn dính. Con bọ như đang lao ra ngoài bức tranh. Song đó
chỉ là kết quả của trí tưởng tượng của tôi. Sự thực, con bọ ngọc đã chết từ
40 năm về trước, khi bị Mike bắt bỏ lọ.
Chú
giải:
[1] Theo "Lịch sử tự nhiên" (khoảng năm 77 - 79) của
Pliny, người Ai Cập cổ đại từng dùng dầu cây tuyết tùng (cedar) để ướp xác. Dầu
tuyết tùng trộn với dầu xả còn là một loại thuốc chống muỗi tốt.
[2] Irving Stone, Lust for Life, 1934, tiểu thuyết
về cuộc đời danh hoạ Vincent Van Gogh, được viết dựa trên các bức thư Vincent
gửi cho em trai mình là Theo Van Gogh. Tiểu thuyết đã được dựng thành phim
cùng tên vào năm 1956 với Kirk Douglas sắm vai Vincent Van Gogh.
[3] Nguyễn Đình Đăng, Sơ lược về kỹ thuật vẽ sơn dầu, bài nói chuyện tại Đại học
Mỹ thuật Hà Nội ngày © 2009 Nguyễn Đình Đăng |